Mesut Oezil - lạc lõng giữa bóng đá
Tài năng của Oezil sớm được bộc lộ trong màu áo Schalke 04 trước khi đến Werder Bremen và sau đó liên tục tỏa sáng ở Bundesliga. Năm 2009, khi Đức lần đầu tiên vô địch giải U21 châu Âu, tiền vệ có đôi mắt to này là cá nhân nổi bật nhất. Tại World Cup 1 năm sau đó, Oezil thực sự bước ra ánh sáng trên sân khấu bóng đá thế giới khi cùng Đức giành huy chương đồng tại Nam Phi.
Đức đã ghi bốn bàn vào lưới Australia ở vòng bảng, trước khi ghi cùng số bàn vào lưới Anh và Argentina ở vòng loại trực tiếp. Oezil luôn là tâm điểm của những pha phản công nhanh, thậm chí anh còn ghi bàn thắng tuyệt đẹp vào lưới Ghana ở vòng bảng. Đó là một tuyển Đức hiện đại, khác hoàn toàn với hình ảnh của họ tại Euro 2008 và lần đầu tiên sau nhiều năm mới thể hiện một lối chơi mới mẻ, hấp dẫn. Ở vị trí số 10, Oezil được coi là đại diện tiêu biểu cho lứa trẻ tài năng ấy.
“Xem Oezil thi đấu đỉnh cao là một trải nghiệm tuyệt vời,” The Athletic bình luận. Rất ít người cùng thời với ông có thể ngửi thấy khoảng trống như ông. Oezil cũng liên tục điều chỉnh vị trí dựa vào đối thủ. Nếu trung vệ bị kèm chặt sẽ tìm cách lùi sâu. Nếu anh ấy đánh một tiền vệ phòng ngự, anh ấy sẽ tiến lên. Oezil luôn biết cách kéo đối thủ ra khỏi vị trí để tạo khoảng trống và cơ hội cho đồng đội, thường xuyên có những pha bứt tốc vào trung lộ để các cầu thủ chạy cánh luồn vào trong dứt điểm.
Giai đoạn Oezil thăng hoa nhất gắn liền với Real, giai đoạn HLV Jose Mourinho dẫn dắt đội bóng này. Khi đó ông nói: "Ozil là duy nhất. Không có bản sao nào của anh ấy - thậm chí không có bản sao xấu xí nào. Anh ấy là số 10 hay nhất thế giới lúc này." Mourinho cũng xếp Oezil ngang hàng với những tiền vệ huyền thoại như Luis Figo, Zidane.

Trong 3 năm dưới thời Mourinho, Oezil chơi tự do khi hoạt động ở trung tâm và cánh trái, thường xuyên tạo ra những đường bóng như mơ cho Cristiano Ronaldo hay chạy chỗ để tạo khoảng trống cho siêu sao người Bồ Đào Nha. . Ở các trận El Clasico, Mourinho không chuộng Oezil mà chọn sơ đồ 3 trung vệ, nhưng tiền vệ người Đức luôn là kiến tạo viên ưu việt của ông theo cách mà Juan Mata - ngôi sao cùng vị trí và nổi lên cùng thời - có một không hai. Sự khác biệt lớn nhất giữa Oezil và Mata là tốc độ khi phản công.
Nhưng với việc chuyển đến Premier League mùa hè 2013, Oezil đã bỏ lỡ cơ hội chạm tay vào vinh quang châu Âu - điều mà Real đã giành được ở 4 trong 5 mùa giải sau đó. Quãng thời gian của anh ấy ở Arsenal khởi đầu tuyệt vời nhưng dần dần biến thành một bộ phim đầy sắc thái: từ khởi đầu chói sáng với tư cách là cầu thủ được định giá kỷ lục của đội, đến nửa đầu mùa giải 2015-16 xuất sắc. , nửa sau mùa giải tệ hại, 4 FA Cup, phong độ thất thường dưới thời Unai Emery, giai đoạn bị Mikel Arteta ghẻ lạnh và những bức xúc trên mạng xã hội khi không được chọn.
Theo thời gian, Oezil được nhớ đến như một nhân vật truyền thông hơn là những đóng góp của anh cho Arsenal trên sân cỏ. Nhưng trong những ngày đẹp trời, Oezil có thể tỏa sáng như một tiền vệ hay nhất thế giới. Và cách mọi người nhớ đến Oezil hoàn toàn dựa trên sở thích bóng đá của anh ấy: bạn thích một thiên tài kỹ thuật hay một cầu thủ nỗ lực rất nhiều?

Những người ủng hộ Oezil có thể chỉ ra phong độ bền bỉ của anh tại các giải đấu cấp đội tuyển quốc gia, đặc biệt là chiến dịch vô địch World Cup 2014. Oezil không chỉ chơi hay tại các giải đấu lớn năm 2010, 2012, 2014 và 2016 mà còn giữ kỷ lục nhận giải Cầu thủ Đức xuất sắc nhất năm. Từ năm 2011 đến 2016, Oezil 5 lần nhận giải, nhiều hơn bất kỳ cầu thủ đồng hương nào. Ở cấp độ đội tuyển quốc gia, Oezil là cầu thủ xuất sắc.
Nhưng theo một cách nào đó, điều này cũng chỉ ra những hạn chế của anh ấy. Bóng đá quốc gia khác với cấp độ CLB, nơi các cầu thủ tập luyện cùng nhau hơn chín tháng một năm thay vì chỉ tập trung cùng nhau vài tuần. Bóng đá đẳng cấp diễn ra chậm hơn, ít tập trung vào pressing hơn, ít yêu cầu chuyền bóng phức tạp hơn và các cá nhân có nhiều cơ hội để tỏa sáng hơn. Nó phù hợp với Oezil và phong thái của anh ấy, nhưng tụt hậu so với bóng đá hiện đại ở cấp độ câu lạc bộ một thập kỷ.
Ở cấp CLB, Oezil không thành công như ở ĐTQG. Việc Real chỉ thực sự thăng hoa ở châu Âu khi anh ra đi và Gareth Bale đến là minh chứng cho sự kém cỏi của Oezil. Ở Arsenal, Oezil không hợp với Olivier Giroud. Tiền đạo người Pháp là mẫu cầu thủ thích áp sát vòng cấm để đón bóng cho các cầu thủ khác chạy qua. Oezil luôn thích các cầu thủ khác chạy đến chọc khe. Giroud không phải mẫu cầu thủ tấn công thích luồn ra sau hàng thủ, và Oezil cũng vậy, dễ dẫn đến mâu thuẫn.
Khi không có bóng, Oezil không phải mẫu cầu thủ cần cù. Ở một số trận nhất định, anh không tham gia phòng ngự khi được phân công đá cặp với các tiền vệ hoặc hậu vệ cánh. Oezil không chỉ thiếu tích cực tham gia dồn ép đối phương mà còn là điểm yếu chết người khi bị dồn ép ngược. Trong trận thua 1-5 trước Liverpool vào tháng 2 năm 2014, anh là một trong những cầu thủ chơi tệ nhất của Arsenal với 2 pha dứt điểm dẫn đến bàn thua. Arsenal khởi đầu trận đấu với tư cách đầu bảng nhưng nhanh chóng bị quét sạch bởi một Liverpool giàu sức sống, nhiệt huyết.
Người ghi bàn duy nhất cho Arsenal hôm đó là Mikel Arteta - người sau này trở thành huấn luyện viên của Oezil. Dù cố gắng trao cơ hội cho người đồng đội cũ khi mới lên nắm quyền, Arteta vẫn nhận ra rằng những khoảnh khắc thiên tài là không đủ để bù đắp cho những điểm yếu của Oezil trên sân.
Và khi Arteta cuối cùng đã chia tay với Oezil, không một huấn luyện viên hàng đầu nào khác đứng ra cứu anh ta. Anh trở về quê cha mẹ - Thổ Nhĩ Kỳ - để thi đấu với hy vọng tìm lại niềm vui nhưng bất thành. Khi Oezil giải nghệ, Basaksehir - đội bóng cuối cùng anh thi đấu - vẫn là cái tên xa lạ với phần đông công chúng yêu bóng đá thế giới.
Oezil là cầu thủ của những nghịch lý. Từ một dân chơi xây dựng hiện đại bỗng trở thành một người cổ hủ. Thích sáng tạo nhưng không phải mẫu cầu thủ của đội. Là mẫu tiền vệ phản công tốc độ, nhưng lại bị tốc độ trận đấu bỏ lại phía sau. Anh quả thực là một người có số pha kiến tạo đáng mơ ước, nhưng cũng bị cho là "không thể đánh giá chỉ qua chỉ số". Anh là cầu thủ Đức xuất sắc trong thế hệ của mình, nhưng đã trở nên lạc lõng trước lối đá pressing tổng lực, một phần chịu ảnh hưởng của chính bóng đá Đức.

Và đó là điều khiến Oezil trở nên thú vị hơn. Một người ngoài cuộc, một thiên tài bị xa lánh, có lẽ bị phán xét bất công vào thời của anh ta và đôi khi ngay cả đối với đội mà anh ta phục vụ.
Trong một bài viết sau khi Oezil tuyên bố giải nghệ hôm qua, tờ The Athletic của Anh bình luận: "Đầu những năm 2010, Oezil được ví như một cầu thủ tương lai, nhưng anh ấy đã kết thúc thập kỷ đó như một cầu thủ lỗi thời. Cuộc sống có nhịp độ nhanh và sự phát triển của bóng đá thậm chí còn hơn thế."
